SÔNG
KHUYA
Nửa
đêm vọng một tiếng mèo kêu,
Xa
xăm tôi thấy bóng cao khều.
Sông
khuya văng vẳng dòng suối rên…
Không
người cớ sao loạn bầy sếu?
Bãi
kia trắng xóa hồn ai tới?
Phất
phơ lướt trên những ngọn lau,
Mặt
tái, sống lưng chạy rờn rợn.
Hồn
vía nào còn? Một tiếng hờn…
31.12.2014

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét